Bài viết đầu tiên, tôi sẽ viết về những kỉ niệm đáng nhớ của mình trong suốt 5 năm học tuyển tin của mình. Tôi đến với môn tin một cách đầy tình cờ và cũng rất bất ngờ. Hồi cuối năm lớp 7, trường tôi có luật là ai ko học đội tuyển lớp 8 sẽ phải xuống a3 học (mà a3 thì toàn bọn hay bắt nạt mình) nên mình cũng quyết tâm theo đội tuyển. Nhưng rồi lại nảy ra câu hỏi, theo đội gì bây giờ, ban đầu trẻ trâu theo đội…..sử, tại mấy bạn trong đội sử rất chi là xinh và ngoan (hồi đấy dại gái và bây giờ vẫn thế =))) ).

Nhưng vào được mấy hôm, thấy chúng nó học quá là trâu bò, tài liệu dày từng tập như cuốn truyện, mình không tài nào nhồi nó vào đầu được, quyết định khó khăn: ra khỏi đội tuyển sử. May thay, có lẽ ông trời sắp đặt sẵn :v, lớp tôi được học ngay cạnh phòng học của đội tuyển tin. Mỗi lần đi giặt dẻ lau, wc :v , qua phòng đội tuyển tin, thấy mấy ông chả học mà suốt ngày zingme, dota với cả lang thang lên mạng chơi, hồi đấy trẻ trâu cứ ngỡ đội tuyển tin là toàn chơi điện tử (vào rồi mới thấy, đúng thế thật :v  ), xin luôn cô phụ trách đội để vào. Thấy mình hăng hái và có tinh thần, cô đồng ý ngay và gửi mình(cùng một thằng nữa) học với mấy ông lớp 9, do một thầy khác phụ trách. Cơ mà vào mới biết, học thì ít mà …….chơi thì nhiều. Cứ khi nào ra chơi là kêu gào ầm ĩ, hoan hô đủ kiểu, thầy chưa nói gì cả đội đã đòi chơi, mà khổ, thầy cũng hiền, thế là cả bọn half life, dota đủ trò luôn (hồi đấy ngu đánh toàn thua các anh :3). Có hôm, thầy đi vắng, trước khi đi còn dọa” học đi nhé, tí nữa có cô lên kiểm tra đấy”. Thầy đi được 5 phút, cả bọn lao vào chơi điện tử, chờ mãi chả thấy có cô nào lên kiểm tra, khổ, hôm đấy chơi game nhiều quá, tay đau ê ẩm, than vãn quá trời, từ dạo ấy sợ chơi game hơn cả sợ ma. Cơ mà cái số mình nó may, bao lần chơi game bao lần thoát (thực ra là ít dám chơi, toàn nhìn người khác chơi rồi cổ vũ, chứ hiếm khi chơi trực tiếp, sợ thầy tóm được khéo ăn đuổi thì nhục). Hôm đi thi, mình và 1 thằng nữa tiếc là ko mang theo cái gối, đọc đề mà như ru ngủ học sinh (bây giờ đọc lại thấy đề dễ bỏ mịa, ko hiểu sao hồi đấy ko làm được). Cả đội tạch te tua, cuối năm cũng vì giải thấp quá mà bị cắt mất liên hoan :v.

Cái năm lớp 8 trẻ trâu đi qua, sang đến năm lớp 9, mơ mộng lắm, hi vọng nhiều nên lúc được giải khuyến khích cũng thấy nhọ. Chả là cái đề rất chi là bình thường, nhưng do hôm thi mắt mình để nhầm lên đầu, đọc lộn dữ liệu, cài rất chi là hổ báo, hơn 100 dòng (lớp 9 cài thế là kinh rồi) cuối cùng sai te tua mà sửa không nổi. 3 bài thi tỉnh, nộp 2 thì cả hai bài đều sai quá nửa, lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa, năm cuối chia tay đời học sinh cấp 2 nó nhọ như con mực, đã thế cuối năm còn không được học sinh giỏi :v.

Đến năm lớp 10, có lẽ kỉ niệm đáng nhớ nhất là của mình là buổi học cuối cùng trước khi tin học trẻ cấp tỉnh. Khổ, từ khi biết cvp không tham dự, team mình thì có ông quốc gia, chả ngán đội nào nữa, ăn chơi thả ga. Thấy thầy chưa đến, half life chia đội bắn nhau chí chóe, kêu gào đủ kiểu. Thầy ra chết cả đám, ăn mắng te tua, cả hội hối lỗi vô cùng. Sau đó, thầy về, và 10 phút sau, cả đội lại lập team bắn điện tử tiếp =)))))))).

Sau năm lớp 10, cái ước mơ trẻ con là một lần nhất tỉnh đã hoàn thành, tiến tới ước mơ xa vời hơn: thi học sinh giỏi quốc gia cùng mấy bạn cvp. Ban đầu thấy mình cứ mơ mộng rõ lắm, cuối cùng may mắn ăn rùa vào được đội quốc gia. Nhiều kỉ niệm đẹp, nhưng cái mình nhớ nhất là về mấy đứa bạn tốt ở trường. Bạn bè tốt kinh, mình đi học chưa đầy một tuần, chúng nó phao tin loạn xạ “Bạn Việt cố đi thi quốc gia vì muốn “người khác” để ý” (người khác là tên người hẳn hoi nhé, nhưng ko tiện nói ra :D ). Đến giờ vẫn thấy mình quá là may, lúc nhận được cái tin nhắn đó đang học với mấy bạn chuyên, không có ăn uống gì chứ lúc đó mà đang ăn hay uống thì chắc phun thẳng vào cái màn hình máy tính rồi. 20-11 về trường, bạn bè chả thèm hỏi thăm mình sức khỏe thế nào, hỏi luôn câu kia làm mình khóc dở mếu dở, muốn thanh minh mà không được. May là cuối năm mình bị vu yêu một đứa khác, cái tin đấy nó cũng dần biến mất.

Kỉ niệm về đội tuyển tin với riêng cá nhân tôi, có lẽ nó nhiều như bão trên sa mạc hay nước trong đại dương (chắc tại mình yêu đội tuyển hơn yêu lớp), kỉ niệm về những lần trốn tiết trên lớp đi học đội tuyển hay những kỉ niệm khi học quốc gia, có kể vài ngày, vài tháng cũng chẳng hết. Nhưng thôi, tôi sẽ dừng bài viết đầu tiên của mình ở đây, dành thời gian dể viết những bài viết khác. Hy vọng sẽ sớm được gặp lại mọi người ở những bài viết tiếp theo.

 

Âm thầm đăng đêm để đỡ bị ăn gạch của mọi người :3 :3

Trai chuyên tin thi văn đây rồi :v

Trả lời ndkhaivn
  Hiện bài gốc

nếu hồi đó anh ấy không chọn sử chọn văn thì giờ đây đã không có một only_love97

Hôn đi hôn đi hôn đi =))

E đoán tại yêu mà a rớt =))